Top 6 Bộ phim hay và ý nghĩa nhất

The Pursuit of Happyness (Mưu cầu hạnh phúc)

‘Don’t ever let somebody tell you you can’t do something! You got a dream… You gotta protect it.” (Đừng để bất kỳ ai nói rằng con không thể làm điều gì đó! Con có giấc mơ…. Con hãy bảo vệ nó).
Bối cảnh bộ phim ở San Francisco năm 1981, dựa theo một câu chuyện có thật về Chris Gardner (Will Smith) là một nhân viên bán mặt hàng máy soi xương. Sau một thời gian dài không bán được hàng, anh đã lâm vào tình cảnh hết sức khó khăn: nợ nần chồng chất, vợ anh thì bỏ đi, anh còn bị đuổi ra khỏi nhà để rồi cả ngày lang thang trên đường phố, đêm tối anh ngủ cùng con trong nhà vệ sinh của ga tàu điện ngầm…. Tuy nhiên, càng khó khăn anh càng phấn đấu nỗ lực, cuối cùng hạnh phúc cũng đã mỉm cười với anh khi anh được một công ty môi giới chứng khoán nhận anh làm nhân viên chính thức: “Phần này, phần rất nhỏ này trong cuộc đời tôi có tên là Hạnh Phúc”.
Nếu bạn để ý tên bộ phim bị viết sai chính tả ở chữ “Happyness”. Chữ “Y” đã được cố tình viết thay vì “I” và đây chính là hạnh phúc mà hai cha con Gardner tìm kiếm, không phải là cuộc sống sung túc, đủ đầy mà hạnh phúc do chính bản thân chúng ta tạo nên. Gardner giải thích: “Tôi thích chữ Y bởi nó bắt nguồn từ “WHY” là một câu hỏi thâm thuý. Giáo dục con cái là việc quan trọng, nhưng trong môi trường chúng được giáo dục, mọi người lại không tìm thấy hạnh phúc. Người ta ngày càng gặp nhiều thất bại trong việc giáo dục con em của mình. Xã hội càng phát triển, bọn trẻ càng có nhiều vấn đề để cần được giáo dục và ngày càng nhiều tình huống để giải thích cho bọn trẻ. Chữ Y vượt lên ý nghĩa của “hạnh phúc”, đó là lý do để giáo dục con trẻ nên người. Lý do để mưu cầu một cuộc sống hạnh phúc thật sự”.

Me Before You ( Trước ngày em đến )

Me Before You là bộ phim được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết tình cảm lãng mạn của tác giả Jojo Moyes với sự tham gia của “Mẹ Rồng” Emilia Clarke, “hoàng tử” Sam Claffin và “chàng phù thủy máu thuần” Matthew Lewis.
Trước ngày em đến kể về câu chuyện tình của cô nàng vụng về Louisa Clark và chàng Will Traynor đẹp trai, nhà giàu. Anh gặp cô vì mẹ thuê cô là người chăm sóc cho anh. Sáu tháng để anh – Will và cô – Clark đối mặt, sáu tháng để gần gũi, sáu tháng để cảm thông, sáu tháng để yêu và sáu tháng để thay đổi, thay đổi cách sống “Trước ngày em đến”. Tình yêu thật kì diệu, tình yêu không làm chúng ta hoàn hảo nhưng lại làm chúng ta trở thành người tốt nhất có thể. Anh vì cô mà trở nên vui vẻ hơn, cười thật tươi mỗi ngày, còn ra ngoài, ra khỏi căn phòng tĩnh lặng, u uất để hít thở không khí trong lành của thiên nhiên, ngắm cảnh xanh mát của đất trời. Cô vì anh mà trở nên tự tin hơn, dũng cảm bước ra thế giới bên ngoài: xem phim có phụ đề, nghe nhạc cổ điển, thể thao, du lịch…Tình yêu cũng chính là món quà tuyệt đẹp nhất mà Chúa ban tặng cho hai người giống như Clark đã từng nói nếu không có cái xe lăn có lẽ không bao giờ anh tới gần cô, có lẽ chinh phục anh là thành tựu lớn nhất của cuộc đời cô. Hai con người hai tính cách trái ngược nhau nhưng họ đến với nhau bằng những rung cảm giản dị, chân thật của con tim, luôn mong sao cho đối phương có cuộc sống tốt đẹp nhất.Và cũng vì tình yêu Will mới đưa ra quyết định “lựa chọn cái chết lúc nào trên giường bệnh” và vì tình yêu Clark mới tôn trọng quyết định của anh.
 “Hãy sống! Hãy sống tốt nhé! Yêu em! Will ”.
 Trước ngày em đến một bài ca, bài ca về cuộc sống, về tình yêu. Hãy sống hết mình vì ngày mai không biết điều gì sẽ xảy ra, hãy nói yêu khi mình còn có thể.

The Way Home ( Về Quê Ngoại )

Bộ phim đã làm mình cười vui vẻ nhưng quan trọng hơn là khóc rất nhiều. Một bộ phim giản dị, ít lời thoại nhưng chan chứa tình yêu thương. Ở đó có tình yêu lặng thầm mà sâu sắc, ở đó có tình yêu thơ ngây, đỗi trẻ con, ở đó có tình bạn đáng yêu, thắm thiết. Hình ảnh người bà trong bộ phim đã làm mình phải thốt lên: Hằng ngày, mình đều gọi điện hỏi thăm gia đình, hỏi thăm bố mẹ nhưng nó chưa bao giờ gọi điện về hỏi thăm bà, hỏi xem bà ăn cơm có ngon miệng không, có ngủ được không, hỏi xem dạo này bà có khỏe không, bệnh thần kinh của bà thế nào rồi? Có quá nhiều thứ để hỏi nhưng mình lại quên mất…

Like Stars on Earth (Cậu bé đặc biệt )

Nếu bạn đã xem “Ba chàng ngốc” và yêu quý anh chàng Rancho (Aamir Khan ) thì bạn không thể bỏ qua “Cậu bé đặc biệt” do chính anh đạo diễn, khiêm diễn viên.
Bộ phim kể về một cậu bé 8 tuổi tên là Ishaan. Mặc dù cậu rất giỏi vẽ, nhưng thành tích học tập thấp kém của cậu khiến ba mẹ cậu phải gửi cậu vào trường nội trú.
Nikumbh ( Aamir Khan) – giáo viên dạy vẽ mới của trường của Ishaan – anh đã phát hiện ra tài năng của Ishaan và giúp cậu vượt lên nỗi sợ thực hiện ước mơ của mình.
 Bộ phim không chỉ ngợi ca vẻ đẹp của một người thầy vĩ đại mà bộ phim còn gửi gắm thông điệp: “Cưỡng ép không thể thay đổi bản chất, đừng nhìn vào người khác bằng con mắt mà hãy cảm nhận bằng trái tim. Ai cũng điểm đặc biệt riêng, chỉ cần nhìn vào ưu điểm của họ nhiều hơn và chân thành giúp đỡ họ, họ sẽ thành công”.

Train To Busan – Chuyến tàu sinh tử

Train to Bussan là bộ phim của điện ảnh Hàn Quốc về đề tài zombie, một bộ phim đã mang lại cho mình rất nhiều cảm xúc vàu cảm xúc và những bài học ý nghĩa về tình người, cách sống… Một chuyến tàu của sự sống và cái chết, một chuyến tàu với những tình cảm đời thường.
 Train to Bussan, bạn sẽ thấy bóng dáng của người cha bận rộn với công việc mà không có thời gian chăm lo cho gia đình, một người cha bị xã hội lên án là kẻ hút máu, vụ lợi nhưng đằng sau những lời nói đó thì vẫn có cô con gái bé nhỏ thấu hiểu nỗi lòng của cha.
 Train to Bussan, bạn sẽ thấy một người chồng yêu thương vợ hết mực, sẵn sàng hi sinh bản thân mình để cứu vợ, cứu mọi người.
 Train to Bussan, bạn sẽ thấy tình bạn cao quý và tình yêu ngọt ngào.
 Train to Bussan, bạn sẽ thấy tình cảm chị em mới ấm áp, giản dị làm sao.
 Train to Bussan, bạn sẽ thấy ” Ma không đáng sợ, người sống mới đáng sợ”. Trái ngược với hình ảnh người đàn ông nghèo đói, rách rưới nhưng lại dũng cảm, bất chấp hiểm nguy, dùng cái chết của mình để đổi lấy mạng sống cho những người còn lại là hình ảnh của kẻ giàu có, sang trọng nhưng lại ích kỷ, lấy cái chết của người khác để thoát thân. Đúng vậy, đây mới là cuộc sống, đây mới là hiện thực, đứng trước cái chết mỗi người sẽ có sự lựa chọn cho riêng mình: an toàn cho bản thân hay giúp đỡ đồng loại.
 Train to Bussan, chuyến tàu ấy là một hành trình dài, đi mãi, đấu tranh mãi cho đến khi tàu cập bến, mình đã bật khóc khi nghe tiếng hát của đứa bé hòa lẫn tiếng kêu: “Có người sống đang đến”. Còn sống là còn hi vọng, sống để bất đầu khởi đầu mới.

Ba idiots (Ba chàng ngốc).

”Pursue excellence and success will follow” (Hãy theo đuổi sự ưu tú và thành công sẽ đến với bạn).
Bộ phim kể về Ba chàng tân sinh viên trường ICE: Farhan (R. Madhavan thủ vai ) , Raju (Sharman Joshi thủ vai), Rancho (Aamir Khan thủ vai). Ba con người, Ba tích cách, ba hoàn cảnh khác nhau.
Một Farhan ít nói, đam mê nhiếp ảnh nhưng phải học nghề kỹ sư theo nguyện vọng của bố.
Một Raju trầm lặng với gánh nặng gia đình trên vai, bố bị bệnh nặng nằm liệt giường, mẹ đã nghĩ hưu, còn chị gái không thể lấy chồng vì do không đủ tiền hồi môn. Thế nên đối với Raju, học với mong muốn giúp gia đình thoát nghèo.
Và cuối cùng một Rancho vui vẻ, thông minh, Rancho đến ICE không phải vì gia đình, không phải vì gánh nặng mà anh học vì niềm đam mê máy móc, học vì nhuyệt huyết con tim. Ba chàng ngốc một bức tranh thu nhỏ của cộng sống trong giảng đường và rộng hơn là của toàn xã hội. Đó là những trò đùa nghịch của tuổi học trò. Đó là điểm số, bệnh thành tích, căn bệnh giết chết người bằng sự áp đặt, giày vò tinh thần. Đó là tình yêu, nơi có bản tình lãng mạn ra đời trong lúc đói, nảy nở bên những bài toán khô khan. Đó là tình bạn thắm thiết, cảm động: “Chúng tôi có rất nhiều bài kiểm tra nhưng bố thì chỉ có một trên đời”.
 Ba chàng ngốc, ngốc theo cách của Steve Jobs “Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ”.

Rate this post

Be the first to post a comment.

Add a comment